TIẾT ĐÔNG
Tiết đông lạnh giá xứ người
Cây cành trơ trụi nét tươi không còn
Tuyết giăng lắp kín đường mòn
Trắng sương như tóc mẹ buồn nhớ quê
Tha hương chạnh nhớ quay về
Vui xuân hội tụ cận kề người thân
Và rồi cũng phải tự tầm
Dấn thân hành pháp diệu thâm tu thiền
Duyên may hạnh ngộ pháp duyên
Ngày đêm tu sửa sống yên vui hòa
Hướng về nguồn cội quê cha
Bốn mùa thanh tịnh chan hòa thương yêu
Tiết đông cây lá tiêu điều
Tiết xuân hoa lộc mang nhiều sắc hương
Thiền tu sẳn có con đường
Vô Vi hành giả tìm phưong về Trời
Kiếp người ngắn ngũi bạn ơi
Thế trần gieo rắc đủ mùi đắng cay
Bỏ đời tu đạo duyên may
Bước vào điển giới vui say đạo mùi
Bốn mùa xuân của quê Trời
Thân tâm an lạc sống đời thiền tu
11:50h
Anh Đào Huệ Ngọc
Hình động sưu tầm
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét