TRƯỜNG ĐỜI
Tôi đã từng là đứa trẻ thơ
Bước đi chập chững phải nương nhờ
Mẹ Cha bồng bế dìu con trẻ
Ngây dại hồn nhiên tuổi ấu thơ
Tôi đã từng chưa biết chữ gì
Vào trường mẫu giáo Mẹ dẫn đi
Và rồi biết đọc và biết viết
Biết tập làm văn, biết thơ thi
Tôi đã từng ở tuổi mộng mơ
Bắt bướm hái hoa thích nhạc ,thơ
Áo trắng nữ sinh hồn nhiên ấy
Tóc thề duyên dáng lắm.. chàng mơ !
Tôi đã từng chăm chỉ học hành
Đi tìm bằng cấp đạt công danh
Vùi mài kinh sử đền chữ hiếu
Mong dự khoa thi kết quả thành
Tôi đã từng một thuở biết yêu
Biết xây lầu mộng ước mơ nhiều
Một chuyến xe hoa, rời cha Mẹ
Mười hai bến nước, khổ trăm chiều !
Tôi đã từng học nhẫn học hòa
Bài thi cuộc sống vẫn quanh ta
Và rồi tất cả buồn vui hận
Chỉ để gieo phiền nếm trải qua
Và tôi đã ngộ ra chân lý
Cõi tạm nầy bài học dự thi
Nên đã quyết quy y Tam Bảo
Sống thiền tu mới thật hướng đi
Và tôi đã an nhiên tự tại
Biết thương tôi hòa cảm muôn loài
Và tôi đã thật sự là tôi
Sống thanh thản không điều chướng ngại
Kiếp nhân sinh học trường đời mãi
Hãy thoát ra nghiệp chướng bủa vay
Sống Thiền Tu dưa muối qua ngày
Tâm nhẹ nhõm bình an hạnh phúc
Frankfurt 13.06.2014
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét