Bể khổ trần gian giữa cuộc đời
Tìm con đường đạo cảm nhàn vui
Bởi sót nhân sanh còn lặn hụp
Khơi niềm trắc ẩn ..giọt châu rơi!
***
Người buồn mà lệ tôi rơi
Trào lên khóe mắt lòng thời nhói đau
Khi vui nước mắt lại trào
Thấy người hạnh phúc nào đâu phải mình
Buồn vui giữa chốn ba sinh
Hòa vào bối cảnh.. thấm tình.. đồng tâm
Làm người có lúc thăng trầm
Tránh sao cảnh khổ đôi lần lệ sa
Khéo dư nước mắt hải hà
Thương vay khóc mướn là ta mất rồi
Sẻ chia nhân loại niềm vui
Vườn thơ thanh tịnh vun bồi thiện duyên
Trong tâm chẳng chút ưu phiền
Động lòng trắc ẩn..mắt liền lệ tuôn !
Frankfurt 31. 07. 2016
Anh Đào Huệ Ngọc
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét