Tuổi hạc bây giờ đã bảy mươi
Đâu còn trẻ nữa để rong chơi
Kiếp người ngắn ngủi như giấc mộng
Chớp mắt mà hơn nửa đời người
Đời người lúc trẻ phấn đấu luôn
Lo toan gồng gánh chẳng thể buông
Cơm áo gạo tiền lo cuộc sống
Cũng vì lẽ ấy phải tha phương
Tha phương tự lập để trường tồn
Sống cảnh ly hương chẳng có buồn
Bởi ngộ pháp môn Thiền Khoa Học
Trong đời có đạo hạnh phúc luôn
Phúc luôn thiền thở giải nghiệp sầu
Sức khỏe tâm linh quả nhiệm mầu
Mấy chục năm rồi an lạc sống
Bây giờ nhìn lại tuổi hạc cao
Hạc cao gánh nặng đã buông rồi
Nhàn nhã luyện tu để kịp thời
Tuổi già tâm trẻ hồn nhiên sống
Cũng là phúc báu của đời người
Frankfurt 17.10.2024
Anh Đào Huệ Ngọc
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét