Thời Gian
Lại đã đông về đã hết năm
Tóc sương sợi tuyết giữa hồng trần
Ta không hề tính ngày, tính tháng
Mà thoát thời gian đã trọn năm
Chỉ nhớ là ta phải gắng tu
Không buồn soi lại nét hoa thu
Cần chi tất cả đều vô nghĩa
Buông bỏ tâm trần luyện công phu
Con đường tu đạo có gian nan
Nung đút trần tâm thử đá vàng
Ta nay mới ngộ ra chân lý
Chấp nhận rèn trui,chẳng than van
Không phải người tu chán cảnh đời
Người tu thật sự sống an vui
Tâm lành xin hướng về Trời Phật
Với trọn niềm tin với đạo mùi
Nhiều lắm con người sống trăm năm
Cõi tạm trần gian chốn bụi trần
Thích Ca Xưa ấy tu giải thoát
“ Nhân nhân thành Phật”rõ ý chân
Khi quyết tâm tu nhớ thực hành
Đừng nhiều lý thuyết, đạo chẳng thành
Thời gian vụt mất không trở lại
Thiếu phước luân hồi tử lại sanh
May mắn nay ta ngộ pháp thiền
Thành tâm niệm Phật,trí tâm yên
Nắm vững đường tu hành luyện pháp
Dọn đường về đến cõi Tây thiên.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét