Chín mươi mùa xuân đã đi qua
Mẹ yêu tuổi hạc bóng xế tà
Lưng còng gối mỏi da nhăn nếp
Hiện tại ngày xưa khác quá xa
Mẹ vẫn trong con hình bóng đẹp
Bà Tiên nhân ái lẫn hiền hòa
Dù bóng thời gian làm phai sắc
Nhưng tình mẫu tử mãi bao la
Tình Mẹ thiêng liêng như biển lớn
Suốt kiếp lòng con chẳng nhạt nhòa
Trong đôi mắt con Mẹ tất cả!
Hướng dương nhìn phía mặt trời xa..
Bài Thơ Tặng Mẹ
Anh Đào Huệ Ngọc
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét